Một người có dung mạo đẹp đẽ là dương, còn giọng nói là âm, vì giọng nói đại diện cho cái ẩn giấu bên trong phát ra. Nên khi tiếp xúc với một người, nếu thấy họ đẹp thì ta biết cái dương của họ tốt, nếu giọng nói hay nữa thì cái âm của họ cũng tốt luôn.
Người cả âm và dương đều tốt thì tâm họ thường rất tốt, cuộc sống của họ cũng sẽ thịnh vượng lâu dài.
Người có gương mặt không đẹp nhưng giọng nói rất nhân từ thì họ có âm tốt mà dương yếu. Người này cũng có thể kết bạn được vì tâm họ tốt đẹp, tử tế. Chỉ sợ, người có gương mặt rất đẹp nhưng giọng nói yếu ớt, không có lực thì họ dương nhiều mà âm không có. Người này thường yểu mệnh, chết sớm.
Người nói năng gay gắt, bộp chộp là dương, người này không thể kết bạn lâu dài và cũng không giàu được vì lộ quá. Còn người nói năng trầm tĩnh, khiêm cung thì là âm, người này sẽ đạt được thành công trong đời và chúng ta cũng có thể kết bạn được vì họ rất tốt.
Người có giọng nói hay, hấp dẫn, khỏe thì phần âm trong của họ mạnh, người này hoặc sức khỏe tốt hoặc là cái phước, cái đức nhiều.
Cho nên trong thuật coi tướng mới có câu: "nhất thanh, nhì sắc". Giọng nói một người có âm trầm nhiều tức là âm. Người này có bản lĩnh vững vàng, có hậu vận. Còn người giọng lanh lảnh, the thé tức là giọng dương, sự nghiệp của họ không bền, nếu họ có nổi lên một thời gian thì cũng nhanh chóng lụi tàn.
Riêng đối với người nữ, người có giọng trầm thường là những người khá đặc biệt, có quyền lực và giỏi thuyết phục người khác.
nguồn: Triết lý về âm dương
Comentários